Tên phim : Xin hãy tin em
Đaọ diễn : Đỗ Thanh Hải
Diễn viên : Lệ Hằng, Lê Vũ Long, Hoa Thúy, Xuân Tùng, ...
Thể loại : Tình cảm
Thời lượng : Đang cập nhật
Năm sản xuất : 1997
Quốc gia : Việt Nam
Giới thiệu: in hãy tin em là phim đầu tay của đạo diễn Đỗ Thanh Hải. Phim đã gây được tiếng vang từ những năm phim truyền hình mới bắt đầu chập chững sản xuất. Sau 13 năm, khán giả vẫn nhắc nhớ 3 tập phim Xin hãy tin em với nhân vật Hoài “thát-chơ” ấn tượng.Xin hãy tin em được sản xuất từ năm 1997. Phim chuyển thể từ truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nguyễn Thị Thu Huệ
Nội dung:
Truyện ngắn của Nguyễn Thị Thu Huệ khá giản dị. Truyện chỉ phác họa được một cách mờ nhạt về tất cả các tuyến nhân vật. Hoài “thát-chơ” phá phách, ngang tàng đã gặp một anh Thắng thư sinh, đẹp trai. Tình yêu đã khiến Hoài thay đổi. Nhưng khi sắp trở thành vợ Thắng, Hoài “thát-chơ” lại để lộ bản chất trong đêm sinh nhật của mẹ anh. Tình yêu của họ tan vỡ. Hoài òa khóc với cô bạn cùng phòng ký túc xá… Cốt truyện khá mỏng. Tuyến nhân vật mờ nhạt. Tình tiết ít. Từ truyện ngắn chuyển thể thành kịch bản phim, đạo diễn và biên kịch đã phải làm việc vất vả, phải “bồi đắp” cho cốt truyện thêm những nhân vật, thêm những tình tiết… Và 3 tập phim Xin hãy tin em đã tái hiện một cuộc sống sinh viên sôi động, đa sắc màu, đa cá tính. Xin hãy tin em để lại sự day dứt, ám ảnh về câu chuyện tình của Hoài “Thát-chơ” và Thắng “công tử”
“Em đến bên tôi thật nhẹ nhàng, dịu mát giống như cơn mưa mùa thu bất chợt, giống như làn gió thoảng qua nhưng đã vô tình đánh thức trái tim tôi, biết rung lên những nhịp đập đầu tiên, biết thầm nhớ, thầm gọi tên em mỗi khi đêm về. Giữa chốn phồn hoa đô thị này, giữa những lọc lừa bon chen của cuộc sống con người, của những mặt trái xã hội, em giống như bông hoa đồng nội – trong sáng và tinh khiết, thổi vào hồn tôi, cho tôi cảm giác cần có em, muốn được che chở cho em và cùng em đi suốt chằng đường dài tương lai. Tôi đã yêu em từ khi nào tôi không thể nhớ đuợc, chỉ biết rằng ngày qua ngày, tháng qua tháng, em đã sống trong tôi, lấp đầy khoảng trống ấy, đã cho tôi đuợc mỉm cười với hạnh phúc, với hy vọng. Tôi đã trao cho em tất cả tình yêu trong trái tim mình, cho em nghị lực và niềm tin. Những tháng ngày bên em tôi đã hiểu được thế nào là hạnh phúc, là tình yêu, được sống và hy sinh cho tình cảm cao đẹp, thiêng liêng ấy. Em có biết rằng, em đã thắp lên niềm hy vọng trong tôi về một gia đình nhỏ, một mái ấm giản dị với người vợ hiền cùng những đứa con thơ. Mơ ước ấy có gì là sai, phải không em ??!!Vậy mà, sao số phận lỡ trớ trêu, sao nghịch cảnh cuộc đời luôn thích đùa giỡn với mỗi chúng ta. Em lừa dối niềm tin của tôi, đã làm tôi rơi xuống vực sâu của sự thất vọng, ê chề. Em là ai, tại sao không thể nói cho tôi ngay từ ngày đầu gặp gỡ, tại sao lại phải tạo cho mình một cái vỏ bọc thật hoàn hảo bên ngoài. Để rồi tôi cứ tin và cứ yêu, tin vào mọi lời em nói, tin vào hạnh phúc tưởng chừng như mình đã được kề bên. Tôi không phủ nhận khi biết em là cô học trò ngỗ nghịch nhất trường, là cô “Hoài thát chơ “, tôi đã vô cùng thất vọng nhưng, còn thất vọng nghĩa là tôi còn yêu em, còn thất vọng nghĩa là hình bóng em không thể phai mờ trong tim tôi, trong khối óc và tâm hồn tôi. Những ký ức hạnh phúc ấy, những hoài niệm kia, ánh mắt em, nụ cười của em cùng tình yêu chân thành, trong sáng em dành cho tôi, làm sao đây, làm sao tôi có thể quên được ??!! Nhưng gắng nặng trên vai tôi -một gia đình gia giáo -một người con hiếu thảo, tôi biết mình là thằng hèn nhát khi không thể vượt qua cái ngưỡng cửa chữ “Hiếu” kia mà đón nhận em, cảm thông cho em và dang rộng vòng tay đón em trong tình yêu thương. Xa em tôi càng cảm nhận được tôi đã yêu em nhiều biết bao, nỗi nhớ em cứ ngày một dài hơn theo năm tháng, chất đầy, chất đầy mãi ….Tôi thấy nhói buốt nơi sâu thẳm con tim khi thấy mình sao tàn nhẫn, sao ích kỳ, lạnh lùng. Em nào có lỗi gì đâu. Môi trường sống, sự thờ ơ, không quan tâm đến em của cha mẹ đã khiến em phải gồng mình lên để tồn tại, để sống nơi đô thị xa xôi này. Trái tim em vẫn nồng cháy, khát khao hạnh phúc bởi em vẫn là em, vẫn mang trong mình một tâm hồn trong sáng, nhân hậu. Vì yêu tôi nên em muốn mình hoàn hảo, vì yêu tôi nên em đổi thay, vì yêu tôi nên em sẵn sàng bỏ lại tất cả, chôn vùi em của ngày xưa. Vậy mà, tôi đã quay lưng lại, bỏ mặc em, rời xa em ….Giờ này em đang ở đâu, có hận tôi nhiều không ?? Em cứ khóc,khóc để cho những giọt nước mắt ấy có thể chảy trôi đi mọi khổ đau trong em, xóa nhòa đi hình bóng tôi – một người không xứng đáng với em, với Tình yêu của em. Mình không thể trở lại bên nhau, không thể được như ngày xưa ấy , không thể cùng nhau mỗi buổi chiều lang thang trên phố, dạo bước trên những cánh đồng, hái tặng em những bông lau giản dị, đẹp mộc mạc như chính em vậy. Ngã rẽ cuộc đời, sự nhu mỳ đã làm tôi phải mất em, từ bỏ ước mơ được có em trong hạnh phúc. Tôi hận mình đã làm em khổ, hận mình mang đến hy vọng trong em và rồi cũng chính tôi dập tắt đi ngọn lửa ước mơ kia nhưng ,..em không yếu đuối phải không em ??!!. Điều duy nhất và cuối cùng tôi có thể làm cho em là gửi tặng em loài cây ấy. Loài hoa đá hay chính là – sự – hiện – hữu – và – tồn – tại – của – em vậy. Nhỏ bé, mong manh, giản dị nhưng luôn có một nghị lực phi thường, một niềm tin và sức sống mãnh liệt. Dù cho bão táp mưa sa, dù cho hoàn cảnh sống có khó khăn, em vẫn phải luôn là mình, luôn vươn lên sống, sống đẹp với đời, với người như hoa đá vậy, em nhé ….”
Tôi muốn mình hóa thân là Phong, là người ấy để có thể gửi tới Hoài những tâm tư này, để mong cho cô sẽ có đuợc một chân trời bình yên, hạnh phúc …Xây dựng hình tượng nhân vật Hoài đối lập với Phong ngay từ đầu phim để rồi cuối cùng Hoài thay đổi, Hoài lột tả chân thực mọi tính cách của mình, biến hóa thành một người hoàn toàn khác, sống có trách nhiệm với bản thân mình, với bạn bè và trên hết là sự hy sinh vì Tình yêu. Bạn có cảm nhận được những gì mà tác giả muốn gửi gắm đến người xem không ??Tôi tin là có bởi Tôi cũng như bạn vậy, có khác chăng là khác về cách nhìn và suy nghĩ của mỗi chúng ta thôi. Tôi yêu nhật vật Hoài, cảm nhận được sự đau khổ nơi cô nhưng cũng đồng cảm và hiểu cho Phong. Anh không thể làm khác hơn được. Đành rằng kết thúc như thế sẽ có người đồng tình cũng như có ý kiến phản đối nhưng người xem vẫn thấy ngời sáng và đẹp hơn cả là Tình yêu mà Hoài dành cho Phong. Vì yêu con người ta nguyện sẽ đánh đổi nhiều cái, có cái được, cái mất, có cái không thể và có thể, ước mong làm cho người mình yêu được hạnh phúc bằng cả tấm lòng, cả trái tim bởi, Yêu và Được yêu – đó là hạnh phúc lớn nhất trong cuộc đời mỗi con người. Hạnh phúc của người mình yêu cũng chính là hạnh phúc của mình. “Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại, bên nhau tháng ngày, cho nhau những hoài niệm để nụ cười còn mãi lăn trên hàng mi, trên bờ môi và trong những …kỷ…niệm..xưa …”
[id]1;http://www.youtube.com/watch?v=dszlWvq2DBU|2;http://www.youtube.com/watch?v=mRh8J16vVNk|3;http://www.youtube.com/watch?v=yLgpihEFZ98|4;http://www.youtube.com/watch?v=HTvlbLV6YcM|5;http://www.youtube.com/watch?v=o1QarnTY6Bc|6;http://www.youtube.com/watch?v=BFm8Kiz0Rz4|7;http://www.youtube.com/watch?v=RFwnhbit-rk|Full;http://www.youtube.com/watch?v=_w_f-l3eWiM|[/id]
phim cap 3 | xem phim online | phim tam ly | phim 47 | phim sex
Ý kiến bạn đọc [ 0 ]
Đăng nhận xét